Đề xuất bỏ quy hoạch chung thành phố trong thành phố, đô thị vệ tinh và các thị trấn
Theo thông tin từ Cổng Thông tin Điện tử Quốc hội, vào sáng ngày 25/10, Quốc hội đã tiến hành thảo luận về những nội dung chưa đồng thuận trong dự thảo Luật Quy hoạch đô thị và nông thôn.
Trong cuộc họp, đại biểu Phạm Thị Thanh Mai thuộc Đoàn đại biểu Quốc hội Hà Nội đã nêu ý kiến về quy hoạch phân khu đô thị và quy hoạch chi tiết đô thị. Dự thảo luật quy định rằng bản vẽ thể hiện nội dung quy hoạch phân khu đô thị sẽ được lập theo tỷ lệ 1/5.000 hoặc 1/2.000.
Tuy nhiên, theo quy định trong Luật Nhà ở 2023 và Luật Đất đai 2024, một trong những điều kiện quan trọng để tiến hành đấu thầu lựa chọn nhà đầu tư thực hiện dự án sử dụng đất là phải có quy hoạch chi tiết hoặc quy hoạch phân khu tỷ lệ 1/2.000 được phê duyệt bởi cơ quan có thẩm quyền.
Đại biểu đã chỉ ra rằng tại các khu vực đô thị đã lập quy hoạch phân khu theo tỷ lệ 1/5.000 sẽ không thể tiến hành đấu thầu lựa chọn nhà đầu tư theo quy định của Luật Đất đai.
Để đảm bảo sự đồng bộ giữa Luật Nhà ở, Luật Đất đai và lĩnh vực quản lý quy hoạch xây dựng, đại biểu đã đề xuất bổ sung một khoản vào Điều 65 để xử lý các trường hợp tại các địa phương đã có quy hoạch phân khu 1/5.000, cho phép họ tổ chức đấu thầu chọn nhà đầu tư.
Nếu cần thiết, các địa phương này cũng có thể lập lại quy hoạch phân khu theo tỷ lệ 1/2.000. Về hệ thống quy hoạch đô thị, việc thực hiện Luật Quy hoạch đô thị 2009 và quy hoạch chung xây dựng thủ đô đã dẫn đến việc thành phố Hà Nội lập quy hoạch chung thủ đô, cùng với những quy hoạch chung cho các đô thị vệ tinh, thị trấn sinh thái và các thị tứ.
Dưới quy hoạch chung đô thị mới, các quy hoạch phân khu đô thị phải được thiết lập. Điều này đồng nghĩa với việc để xây dựng quy hoạch phân khu, cần phải thông qua hai cấp quy hoạch chung là quy hoạch chung thủ đô và quy hoạch chung đô thị, thị trấn.
Hiện tại, dự thảo Luật Quy hoạch đô thị và nông thôn vẫn quy định tại Điều 3 và Điều 20 rằng quy hoạch chung của thành phố trực thuộc trung ương đã được phê duyệt sẽ là cơ sở để thiết lập các quy hoạch chung cho thị xã, thành phố và các đô thị mới.
Vì vậy, sau khi điều chỉnh quy hoạch chung Thủ đô Hà Nội đến năm 2045, với tầm nhìn tới năm 2065, thành phố Hà Nội sẽ phải tiếp tục xây dựng quy hoạch chung cho hai thành phố trực thuộc, các đô thị vệ tinh và thị xã, thị trấn trước khi tiến hành lập các quy hoạch phân khu.
Đại biểu đã đề xuất bổ sung quy định rằng đối với các thành phố trực thuộc trung ương, cần chỉ lập một cấp quy hoạch chung, sau đó lập ngay các quy hoạch phân khu để tiết kiệm tài nguyên và sớm khơi thông nguồn lực phát triển đất nước.
Đại biểu Hoàng Văn Cường thuộc Đoàn Hà Nội cũng bày tỏ quan điểm rằng đối với thành phố trực thuộc trung ương, cần phải có quy hoạch chung bên cạnh quy hoạch tỉnh. Mỗi loại quy hoạch này đều có chức năng riêng, nhưng cần tránh sự chồng chéo và trùng lặp, vì vậy trong dự thảo luật này phải có sự phân định rõ ràng.
Trong đó, quy hoạch chung đóng vai trò định hướng phát triển cho tất cả các ngành và lĩnh vực, sau đó là quy hoạch chi tiết cho từng ngành. Đại biểu đề xuất tại Điều 20 phải cụ thể hóa nội dung phát triển hạ tầng, không chỉ dừng lại ở định hướng. Nếu khu vực không có quy hoạch phân khu, cần xác định rõ ranh giới để đặt mốc giới; còn đối với khu vực có quy hoạch phân khu, cần xác định vị trí và mốc giới rõ ràng hơn.
Đại biểu cũng kiến nghị trong kế hoạch thực hiện quy hoạch tại Điều 50, khoản 3 cần nêu rõ tiến độ thực hiện các quy hoạch hạ tầng trước, sau đó mới đến quy hoạch đô thị để tránh tình trạng như hiện nay khi xin đất xây hạ tầng nhưng không có quy hoạch.
Cuối cùng, đại biểu nhấn mạnh rằng quy hoạch thực chất là việc chọn lựa các phương án phân bổ tài nguyên nhằm đạt được các mục tiêu phát triển. Việc khai thác hiệu quả nhất các nguồn lực, đặc biệt là nguồn lực đất đai, cần được quy định trong luật, yêu cầu đánh giá chi phí lợi ích trong việc sử dụng đất để làm cơ sở cho các phương án phát triển đô thị.